Nội dung truyện
Năm mười bảy tuổi, Thẩm Gia Tuế gả cho Lục Vân Tranh làm vợ. Thẩm – Lục đều là danh môn võ tướng, liên minh vững mạnh như bàn thạch.
Hai năm sau khi thành thân, Lục Vân Tranh đại phá địch quốc, uy danh lừng lẫy khắp bốn phương. Còn Thẩm gia lại vì tội thông đồng phản quốc mà cả nhà bị xử trảm.
Trước khi chết, Thẩm Gia Tuế mới hay, chứng cứ Thẩm gia phản quốc là do chính tay Lục Vân Tranh dâng lên. Người hắn muốn cưới từ đầu đến cuối chưa từng là nàng, mà là cô gái nuôi trong Thẩm phủ – Cố Tích Chi – người mà nàng luôn coi như muội muội ruột thịt.
Mối thù diệt môn, nỗi hận bị lừa gạt, trước lúc chết, Thẩm Gia Tuế liều mạng phản kích, kéo Lục Vân Tranh cùng chôn thân.
Mở mắt lần nữa, nàng quay về đúng ngày Lục Vân Tranh tới cửa cầu hôn.
Khi nàng vội vàng chạy tới, Lục Vân Tranh đang dịu dàng chân thành mở miệng cầu hôn Cố Tích Chi.
Thì ra, Lục Vân Tranh… cũng đã trọng sinh rồi…
—
Chuyện Thẩm gia thông đồng phản quốc, sương mù giăng lối, quan hệ rối ren, liên lụy sâu rộng.
Để làm sáng tỏ chân tướng, Thẩm Gia Tuế quyết ý dấn thân vào ván cờ. Chính lúc ấy, có một người mặc quan phục đỏ thẫm đứng bên cạnh nàng.
Thẩm Gia Tuế lờ mờ nhớ lại, kiếp trước khi nàng trút hơi thở cuối cùng, dường như nơi đáy mắt từng lướt qua một vạt áo đỏ…
—
Giang Tuần: “Giang mỗ một đời sở nguyện, chỉ mong non sông vững bền, quốc thái dân an. Nay lại thêm một nguyện vọng nữa: mong người trong lòng, năm năm vô ưu, đời đời an lạc.”