Summary
Thất bại khi độ kiếp, Vân Hạ bị một đạo sét đánh bay vào thế giới tiểu thuyết. Với vai trò nữ phụ độc ác, cô cần phải hy sinh bản thân trên show hẹn hò để tác thành cho tình yêu đẹp đẽ của nữ chính và tất cả những “chó săn” của cô ta.
“?” Bảo cô hy sinh bản thân để cống hiến cho người khác ư? Nói lại xem nào?
Tu tiên nội cuốn ba nghìn năm rồi, đã đến lúc phá vài cặp đôi để thư giãn một chút!
Khi cô gái yếu đuối chỉ trích cô quyến rũ ảnh đế: [Vân Hạ thở dài buông xuôi: “Ta biết ngươi thích ăn c.ứ.t, nhưng ta không phải chó, ta không ăn.”]
Khi ảnh đế “chó săn” đe dọa cảnh cáo: [Vân Hạ cầm dao phay xuất hiện: “Đến đây! Đến chém một nhát ở Pinduoduo đi!”]
Khi fan nghi ngờ cô có “kim chủ”: [Vân Hạ cực kỳ thẹn thùng: “Đêm qua ta ngủ với Tài Thần gia, có muốn ngủ cùng không?”]
Quần chúng hóng hớt: “…” Mẹ nó, ở đây có con điên!
Đêm công bố.
Người nắm quyền của tập đoàn Tạ thị cuối cùng lại chọn Vân Hạ – một ngôi sao nhỏ, khiến mọi người trở khó hiểu. Tạ Hành vẻ mặt thanh nhã, ánh mắt mỉm cười khẽ mở lời: “Ai bảo chúng ta có chung một loại bệnh lý “song hướng bôn phó”.”
Tạ Hành và tiểu sư muội nương tựa vào nhau ba nghìn năm, cuối cùng tiểu sư muội độ kiếp thất bại, hắn dứt khoát dọn dẹp rồi cùng đi theo.
Không ngờ vừa mở mắt ra, hắn đã đến một nơi kỳ lạ. Tạ Hành nhìn khu du lịch 5A, xác nhận: “Giang sơn của trẫm.” Tạ Hành nhìn tổ đạo diễn, hài lòng: “Bách quan của trẫm.” Tạ Hành nhìn giá trị rung động của mình: “Trẫm rất lấy làm hài lòng.” Tạ Hành trong đêm công bố: “Vì sao các khanh đều im lặng không nói lời nào?” Những người khác: “…” Hai người chúng mày đúng là có cái bệnh lý “song hướng bôn phó” (chửi thề)!