NỮ PHỤ TẠO SHOW LÃNG MẠN VÀ DẤN THÂN VÀO CUỘC SỐNG ĐIÊN RỒ - Chương 4
- Home
- NỮ PHỤ TẠO SHOW LÃNG MẠN VÀ DẤN THÂN VÀO CUỘC SỐNG ĐIÊN RỒ
- Chương 4 - Nỗi đau thể xác cũng là nỗi đau
Vân Hạ rút xong nhiệm vụ, liền trực tiếp hướng về phía các khách mời mà trình bày nội dung nhiệm vụ.
“Làm một việc khiến Văn Kỳ đau lòng vì bạn!”
Văn Kỳ chính là con “chó săn” số một.
Đúng là buồn ngủ thì gặp chiếu manh.
Fan của Vân Sơ Tuyết đã phấn khích: “Ha ha ha, cười chết mất, Văn đệ đệ đau lòng vì ai cũng không đau lòng vì Hạ Trà xanh đâu nhé”
“Đúng vậy, ai mà chẳng biết trái tim anh ấy đều hướng về Sơ Tuyết chứ”
“Mấy người nói xem Vân Hạ Trà xanh sẽ làm gì? Bán thảm à?”
Văn Kỳ nhìn thấy nội dung nhiệm vụ, nở một nụ cười như nắm chắc phần thắng.
Đau lòng vì Vân Hạ ư? Mơ đi.
Anh ta kiêu ngạo như một con công, giơ ngón cái lên về phía Vân Hạ: “Vân Hạ, cô làm đi, cho dù cô làm gì tôi cũng sẽ không đau lòng vì cô đâu”
Vân Hạ nhìn Văn Kỳ. Người này cũng là một trong những “chó săn” của nữ chính, mỗi ngày đều chạy theo sau Vân Sơ Tuyết để canh giữ cô ta bị còn đối với cô thì đầy sự ác ýýkeer cả qua ánh mắt của hắn.
Vân Hạ nở một nụ cười hiền lành vô hại: “Thật là sẽ không đau lòng à?”
Văn Kỳ cười khẩy: “Cô muốn chơi trò gì thì tôi cũng sẽ ở đây chơi cùng cô, không bao giờ đau lòng, tôi không bao giờ rơi một giọt nước mắt nào cho cô đâu”
Vân Hạ hài lòng gật đầu: “Được lắm”
“Vậy thì, tôi xin phép!”
Lời nói vừa dứt, cô cầm chiếc ghế Văn Kỳ đang ngồi, đặt lên đó, nâng chân đá thẳng vào bụng Văn Kỳ.
Văn Kỳ: !
Đòn này không hề nương tay, lực đạo vô cùng mạnh mẽ, Văn Kỳ bị một cú đá như trời giáng, bật ngược ra sau, lưng đập mạnh vào tường.
Cơn đau buốt lan truyền khắp cơ thể khiến anh ta không thể ngừng run rẩy.
“Vân Hạ, cô… cô làm gì vậy?!”
“Trời ơi, đau chết mất!”
“Cô ta điên rồi!”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều sững sờ. Đạo diễn và ekip cũng choáng váng.
Fan đang xem livestream cũng ngây người.
Sau đó là tiếng la hét kinh hoàng của fan.
“Vân Hạ điên rồi! Cô ta điên thật rồi!”
“Vân Hạ, cô dám đá Văn Kỳ của tôi, tôi muốn giết cô lắm rồi! Cô chờ đó!”
“Trời ơi, đau lòng quá, Văn đệ đệ của tôi, anh không sao chứ?”
Văn Kỳ nằm trên mặt đất, đau đến mức không thể nói nên lời.
Vân Hạ nghiêng đầu, thản nhiên hỏi: “Đau lòng không?”
Văn Kỳ cắn chặt răng, trừng mắt nhìn Vân Hạ rồi phun ra một câu: “Cút đi!”
Vân Hạ nghiêm túc lắc đầu: “Này này, cậu nói vậy là không đúng rồĐ, đau lòng về mặt vật lý cũng là đau lòng đó”
“Đau lòng đến mức cậu muốn đánh tôi chết, nhưng cậu lại không thể đánh được, có phải là đau lòng không?”
Văn Kỳ: “…”
Bùi Cảnh Ngôn: “…”
Vân Sơ Tuyết: “…”
Các khách mời khác: “…”
Fan của Văn Kỳ: …. “Đúng vậy, chúng tôi cũng đau lòng chết đi được!”
[Ding dong! Nhiệm vụ ‘làm Văn Kỳ đau lòng’ đã hoàn thành! Chúc mừng ký chủ đã đạt được danh hiệu ‘chuyên gia tác động vật lí’!]
Vân Hạ: “Xem ra danh hiệu này còn có thể mở rộng thêm một loạt hiệu ứng đó nha~”
Đạo diễn: “Này, mấy người đủ rồi đấy!”
Vân Hạ thu chân lại, nhìn Văn Kỳ đang co quắp trên mặt đất, không chút thương xót nói: “Được rồi, đứng dậy đi, đừng giả vờ nữa~”
Văn Kỳ: “Tôi không giả vờ! Tôi đau thật mà! Đau đến chết luôn rồi!”
Anh ta cố gắng chống tay ngồi dậy, nhưng vừa động đậy là lại buốt đến thấu xương.
Vân Hạ nhìn Văn Kỳ, vẻ mặt cực kỳ khó chịu: “Ồ, đúng rồi, đan dược của tôi có tác dụng đó. Vừa rồi anh dập đầu ba cái, đan dược sẽ phát huy tác dụng đó, anh cứ nằm đấy đi, một lát nữa sẽ không đau nữa đâu”
Văn Kỳ: ……
Nghe thấy lời này, anh ta lập tức có động lực, gắng sức đứng dậy.
Vừa đứng dậy, anh ta lập tức cảm thấy vết thương trên người nhẹ đi rất nhiều, gần như không còn cảm thấy đau nữa.
Văn Kỳ kinh ngạc nhìn Vân Hạ.
Đan dược trị thương kia thật sự có hiệu quả sao?!
Hơn nữa, tốc độ hồi phục nhanh lại đến mức này cơ á?!
Lúc này, các khách mời khác và đạo diễn đều sững sờ.
Chẳng trách Vân Hạ lại nói “nếu cảm thấy có tác dụng thì phải làm trâu làm ngựa cho tôi, tôi chính là thần dược của anh!”
Đan dược này đúng là thần dược thật!
Bùi Cảnh Ngôn nhìn Văn Kỳ đang đứng dậy, vẻ mặt vô cùng phức tạp. Anh ta vẫn nghĩ rằng Vân Hạ đang nói đùa, không ngờ đan dược của cô lại thực sự có tác dụng.
Giang Lưu Lan nhìn Vân Hạ, ánh mắt đầy suy tư. Cô ấy cảm thấy Vân Hạ không hề đơn giản, không chỉ có thể nói ra những lời lẽ sắc bén như vậy mà còn có thứ “đan dược” kỳ lạ này.
Vân Sơ Tuyết mặt mày tái mét. Cô ta không ngờ rằng Vân Hạ lại có thể đảo ngược tình thế, khiến Văn Kỳ tin tưởng mình.
Người trong livestream cũng bùng nổ.
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?! Văn Kỳ không sao ư?!”
“Trời ơi, đó là đan dược trị thương thật à?!”
“Vân Hạ, em muốn mua đan dược của chị!”
“Vân Hạ, em yêu chị!”
Ngay lập tức, một làn sóng bình luận “muốn mua đan dược” bùng nổ, hoàn toàn lấn át những lời chửi rủa trước đó.
Nhìn thấy tình hình có vẻ sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, đạo diễn vội vàng gọi tạm dừng, ra hiệu cho các nhân viên nhanh chóng ngăn chặn.
Trong lúc hỗn loạn, một nam khách mời khác, Phương Khinh Vũ, nhìn Vân Hạ, trong mắt lóe lên sự phức tạp.
Hắn ta, một người xuyên không, vậy mà lại cảm thấy không thể nhìn thấu Vân Hạ.
Văn Kỳ lúc này đã hoàn toàn hồi phục, anh ta đi đến trước mặt Vân Hạ, ánh mắt sáng rực.
Vân Hạ nói đan dược đó rất quý giá, nếu có tác dụng thì phải làm trâu làm ngựa cho cô ấy.
Lúc đó anh ta chỉ đùa giỡn, nhưng bây giờ…
Văn Kỳ chân thành nói: “Vân Hạ, cô thật sự là thần dược của tôi”
Vân Hạ hài lòng, khẽ vuốt cằm: “Được rồi, vậy sau này cứ làm trâu làm ngựa cho ta đi”
Văn Kỳ: “Được thôi”
Vân Hạ lại nói: “Ngươi tên gì nhỉ? Mấy ngày nay ta luôn bận tu luyện, nên không nhớ tên ngươi. Ngươi là con ‘chó săn’ số mấy vậy?”
Văn Kỳ: ….
Sau một hồi im lặng, Văn Kỳ cười toe toét: “Tôi tên Văn Kỳ, không phải là chó săn.”
Vân Hạ gật đầu, hiểu ra.
“Được rồi, ‘chó săn’ Văn Kỳ”
Văn Kỳ: !
Anh ta thực sự rất muốn đánh Vân Hạ, nhưng nghĩ đến “thần dược” của Vân Hạ, anh ta lại ngậm bồ hòn làm ngọt.
Văn Kỳ cười khổ trong lòng: Xem ra, từ giờ về sau, anh ta phải làm “chó săn” riêng của Vân Hạ rồi.