Summary
Căn Phòng 105 Và Tôi
⚠️ CẢNH BÁO TRƯỚC KHI ĐỌC – LẦN CUỐI ĐỂ BỎ Ý ĐỊNH
Thể loại: Kinh dị tâm linh – quỷ – ảo giác phân li – vòng lặp chết – gương không phản chiếu.
Độ tuổi: 15+ khuyến cáo, nếu dưới thì khi bạn thấy mình đủ tỉnh để nhìn thấy ảo giác và không tin chúng là thật.
Lưu ý tâm lý: Không dành cho người dễ kích động, có dấu hiệu loạn thần hoặc từng sợ chính hình ảnh của mình trong gương.
Bạn nghĩ mình đang sống?
Bạn nghĩ bạn kiểm soát được chính mình?
Và bạn nghĩ… gương chỉ là một vật phản chiếu?
Bạn sai.
“Căn Phòng 105 Và Tôi” là nơi nhận thức và ảo ảnh vỡ vụn như thủy tinh, nơi cái chết không có hình thù cụ thể mà nó chỉ là… khoảnh khắc bạn ngẩng đầu lên và thấy có ai đó trong gương vừa quay sang nhìn bạn trước.
Câu chuyện này không máu me.
Không jumpscare.
Chỉ có những chi tiết rất nhỏ đủ để khiến bạn ngờ vực chính suy nghĩ của mình.
Rồi từ đó, bạn bắt đầu không tin vào gương, không chắc bạn còn là bạn và nghi ngờ luôn cả… người đang đọc dòng này là ai?
Nếu bạn có ý định tiếp tục thì hãy để ý từ phần 2 trở đi, đôi lúc bạn sẽ thấy những chữ không thuộc về truyện này xuất hiện chớp nhoáng.
Đừng cố đọc lại, mắt bạn không kịp đâu.
Thứ đó không viết để bạn đọc, nó viết để chính nó nhớ đến bạn.
MÔ TẢ TRUYỆN
“Căn Phòng 105 Và Tôi” – bộ truyện gồm 5 phần, kể về một người thuê trọ và căn phòng không nên mở khóa. Truyện bắt đầu bằng một tấm gương cũ, mờ bụi nhưng luôn ở đúng vị trí mà người kể chuyện đứng.
Mỗi đêm tôi đều nghe thấy thứ gì đó, cứ có cảm giác ai đó ngủ cùng, nhưng tất cả chỉ xảy ra khi gương phản chiếu. Không một ai khác thấy, không có camera nào ghi lại và càng không ai tin tôi cả.
Tôi bắt đầu nhớ những thứ không tồn tại, nhìn thấy chính mình làm những chuyện chưa từng làm và phát hiện ra… có những đoạn băng ghi âm với giọng của tôi, nhưng nội dung là lời cầu cứu.
Lời cầu cứu… từ người đã chết trước đó 5 năm.
Cũng ở phòng 105 và cũng từng nói: “Tôi chỉ thuê tạm thôi, tôi không tin mấy lời đồn nhảm.”
Tác giả: Bụp Bông Bé Bỏng – Cweet Team